QUYẾT TÂM THỰC HIỆN THẮNG LỢI NGHỊ QUYẾT ĐẠI HỘI ĐẢNG BỘ HUYỆN HOẰNG HÓA LẦN THỨ XXVII

Cần lắm những vòng tay nhân ái

Đăng lúc: 09:26:00 16/01/2020 (GMT+7)

Đôi mắt nhìn vào không trung thăm thẳm nỗi buồn lo. Nhưng người phụ nữ ấy chưa bao giờ nguôi hy vọng: hy vọng kỳ tích, hy vọng vào tình yêu thương, sẻ chia của cộng đồng có thể giúp đứa con trai bé bỏng của chị qua cơn hoạn nạn. Ôm con trai vào lòng, chị nói trong nước mắt: đây là trận chiến cuối cùng của con…

Tết với nhiều người là những giây phút thảnh thơi mua sắm nhưng suốt 7 năm qua, tết với chị Lê Thị Hiền thôn Trinh Lộc xã Hoằng Giang là những khi tất bật cùng con vào viện; tết trong nhà nhiều người là đào, mai nhiều sắc màu thì tết trong nhà chị Hiền là những hộp thuốc kháng sinh, những chai dịch truyền đã dày lên theo năm tháng và những nỗi buồn lo chưa dứt… Trong căn nhà nhỏ ở thôn Trinh Lộc xã Hoằng Giang ngày giáp tết, chúng tôi được nghe câu chuyện của chị và cuộc hành trình tìm sự sống cho con trong đong đầy nước mắt và nỗi đau của người mẹ.
 
Chị Lê Thị Hiền, anh Nguyễn Tiến Hưng và cháu Nguyễn Tiến Minh trong căn nhà nhỏ thôn Trinh Lộc xã Hoằng Giang.JPG
 
Kết hôn cùng anh Nguyễn Tiến Hưng hơn 7 năm, nhưng gia đình chị Lê Thị Hiền vẫn chưa có một mụn con. Anh chị đã chạy chữa từ nam ra bắc, làm đủ mọi nghề, ai thuê gì cũng làm miễn là có tiền để lên viện tìm kiếm đứa con, hết bệnh viện này tới bệnh viện khác, tiền của cứ thế đi tưởng như vô vọng. Khi chị đã chấp nhận phó mặc số trời thì con trai chị lại đến một cách bất ngờ, năm 2013, chị đã run run ngồi cầm que thử, thử đi thử lại hơn 10 lần mới dám tin rằng mình đã có con trong cuộc đời này. Bé trai Nguyễn Tiến Minh chào đời trong niềm vui vỡ òa của anh chị. Sinh ra khoẻ mạnh giống bao đứa trẻ khác, nhìn con lớn khôn từng ngày, bao vất vả khổ cực trước đây chị nghĩ đều xứng đáng, anh chị lại động viên nhau có nghèo khổ cách mấy cũng nuôi con lớn khôn nên người.
Thế nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, con trai chị bắt đầu bị những đợt bệnh không rõ nguyên nhân: viêm mũi họng, phế quản, viêm phổi, nhiễm trùng máu, sốt liên tục. Cứ thế, chị bồng con đi đi về về bệnh viện, hoang mang không hiểu con bị bệnh gì, các bác sĩ nghi ung thư, chọc tuỷ, sinh thiết mấy lần vẫn không tìm được nguyên nhân. Anh chị lại bồng con ngược từ nam ra bắc, tìm đến bệnh viện Nhi trung ương để tìm câu trả lời. Năm ấy, bé Nguyễn Tiến Minh vừa tròn 3 tuổi, hạch nổi đầy người, nôn cả ra mũi ra tai, phải thở ô xy để duy trì sự sống, anh chị thay nhau đứng trực bên giường cấp cứu ngày đêm, Làm thêm rất nhiều các xét nghiệm khác mà bản thân chị cũng không thể nào nhớ được tên mới tìm ra được bệnh. Cả một đời làm nông dân, làm thuê làm mướn, có bao giờ chị được nghe tới bệnh “Suy giảm miễn dịch bẩm sinh”, thật xa lạ biết bao nhưng cũng thật hy vọng vì đã tìm ra bệnh, tìm ra phương pháp cứu chữa. Cứ thế, anh chị lại tháng tháng đưa con lên viện truyền thuốc, lúc nào trở nặng thì xem viện là nhà, thế mà cũng đã 4 năm trôi qua rồi.
Những tưởng thế đã là tận cùng của sự khổ cực, nhưng chị lại nhận tin: con trai của mình không chỉ bị suy giảm miễn dịch thể thường, mà lại kèm thêm giảm bạch cầu và suy tủy, cần ghép tủy gấp thì mới có thể tiếp tục sống với yêu cầu thực hiện ca phẫu thuật lên tới 1,5 tỷ đồng. Bầu trời như sụp đổ dưới chân chị. 7 năm chữa hiếm muộn cầu con, 7 năm nuôi con trong bệnh tật là cả 14 năm của cuộc đời chị. Không nguôi hy vọng, cái gì có thể bán chị đã bán, cái gì có thể cầm cố chị đã cầm cố, chạy vạy vay mượn khắp nơi nhưng cũng chưa đủ 1/10 số tiền cần để con thực hiện ghép tủy. Trong nước mắt, chị Lê Thị Hiền thôn Trinh Lộc xã Hoằng Giang nói: “giá tôi có thể chịu đựng điều này thay con. Con thật bé nhỏ để mang trong mình những đau đớn như vậy. Con là tất cả, quý giá hơn cả sinh mạng của tôi.” Nỗi đau như xé lòng người mẹ khi biết đứa con trai bé bỏng và duy nhất của mình có thể được cứu sống nhưng đang hàng ngày, hàng giờ chống chọi với đớn đau, giành giật giữa sự sống và cái chết chỉ vì: không có đủ tiền.
Khi tôi hỏi Tiến Minh: “Con ước mơ điều gì?”, hồn nhiên và vô tư, cậu bé cười: “Con không biết ước mơ là gì, con chỉ thích được đi học. Con thích thấy mẹ cười, không thích thấy mẹ khóc. Con cũng không thích đi Hà Nội nữa, con muốn ở quê và tới trường cùng các bạn”.
Mùa xuân phơi phới nắng hồng mà sao chúng tôi thấy lòng mình trĩu nặng. Ánh mắt, nụ cười vô tư của cậu bé đang chống chọi với căn bệnh quái ác trong cơ thể mình làm tôi nhớ mãi. Trên khuôn mặt non nớt, hồn nhiên, vô tư phảng phất những nỗi buồn không thể gọi thành tên. Ước mơ lớn nhất của con là được ra ngoài, được về nhà vui chơi như các bạn cùng lứa tuổi khác. Ước mơ ấy bao giờ thành hiện thực? Chúng tôi vẫn mong có một phép màu nào đó như trong câu chuyện cổ tích sẽ đến với thiên thần bé nhỏ Nguyễn Tiến Minh, với những phận đời không may mắn như gia đình chị Lê Thị Hiền thôn Trinh Lộc xã Hoằng Giang. Cần lắm những vòng tay nhân ái từ mỗi cá nhân và cả cộng đồng.
Mọi sự giúp đỡ, ủng hộ xin liên lạc về địa chỉ: chị Lê Thị Hiền thôn Trinh Lộc xã Hoằng Giang hoặc liên hệ chị Đỗ Thị Thu - Bí thư Đoàn xã Hoằng Giang – Điện thoại: 0932 325 354.
Cháu tên: Nguyễn Tiến Minh, điều trị tại phòng 905, khoa Miễn Dịch - Dị ứng - Khớp bệnh viện Nhi Trung Ương.
Mẹ: Lê Thị Hiền, bố: Nguyễn Văn Hưng; Địa chỉ: thôn Trinh Lộc, xã Hoằng Giang, huyện Hoằng Hoá, tỉnh Thanh Hoá, số điện thoại 0976476908.
Số tài khoản: 3501205913137 - chủ tài khoản Nguyễn Văn Hưng – Ngân hàng Agribank chi nhánh TP Thanh Hoá, tỉnh Thanh Hoá.
Lê Thị Hiền số tài khoản 0781000504716 - Ngân hàng Vietcombank chi nhánh TP Thanh Hóa, tỉnh Thanh Hóa.
Thanh Qúy – Trung tâm VHTT – TT&DL
Các tin khác
Truy cập
Hôm nay:
15242
Hôm qua:
28564
Tuần này:
166171
Tháng này:
799234
Tất cả:
15124067